Layout Options

  • Fixed Header
    Makes the header top fixed, always visible!
  • Fixed Sidebar
    Makes the sidebar left fixed, always visible!
  • Fixed Footer
    Makes the app footer bottom fixed, always visible!

Header Options

  • Choose Color Scheme

Sidebar Options

  • Choose Color Scheme

Main Content Options

  • Page Section Tabs
  • Light Color Schemes
Tôn Giả La Hầu La Rahula – Mật Hạnh ĐệNhất
Là cháu đích tôn của vua Tịnh Phạn và là cháu ngoại của vua Thiện Giác, La Hầu La (Rahula)rất được cưng chiều sống hạnh phúc trong thời thơ ấu. Thái Tử Tất Đạt Đa không những chỉ bỏ lạc thú mà còn khước từ luôn cả ngôi báu, bởi thế trong tương lai người kế vị vua Tịnh Phạn chắc chắn là La Hầu La. Đó cũng là lý do La Hầu La được trìu mến trong hoàng cung. Vả lại La Hầu La là niềm vui duy nhất của Da Du Đà La, nên bà rất mực yêu thương và nuông chiều. 
Tìm kiếm nhanh

student dp

ID:15

Các tên gọi khác

Tục ngữ Việt Nam có câu: “Con vua thì được làm vua, con sãi giữ chùa thì quét lá đa”. Câu tục ngữ con vua quan bao giờ cũng được che chở và tiếp tục chức tước, còn dân thì cha truyền con nối cày sâu cuốc bẩm, còn mang ý nghĩa nói lên tính huyết thống, di truyền mà ít ai nghĩ đến từ ý nghĩa đó, tục ngữ Việt Nam còn có thêm một câu tương tự: “Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh”. Tục ngữ Pháp gọi là: “Cha như thế nào con như thế ấy” (Tel père, tel fils). Bởi thế với xã hội chúng ta có thể thiết lập công bằng trên bình diện quyền lợi vật chất, còn huyết thống di truyền thì chúng ta khó có thể san bằng được, nếu con người không chịu cấy giống, tạo được khí hậu đồng đều giữa các miền.

General Information

Roll : 125
Academic Year : 2020
Gender : Nam
Religion : Group
blood : B+
Tôn Giả La Hầu La Rahula – Mật Hạnh ĐệNhất

1. Rāhula Thera

Only son of Gotama Buddha. He was born on the day on which his father left the household life (J.i.60; AA.i.82, etc.; cf. J.i.62). When the Buddha visited Kapilavatthu for the first time after his Enlightenment and accepted Suddhodana's invitation, Rāhula's mother (Rāhulamātā) sent the boy to the Buddha to ask for his inheritance (dāyajja). The Buddha gave him no answer, and, at the conclusion of the meal, left the palace. Rāhula followed him, reiterating his request until at last the Buddha asked Sāriputta to ordain him. (According to SNA.i.340, Moggallāna taught him the kammavācā; see also J.ii.393). When Suddhodana heard of this he protested to the Buddha, and asked as a boon that, in future, no child should be ordained without the consent of his parents, and to this the Buddha agreed (Vin.i.82f.; the story of Rāhula's conversion is also given at DhA.i.98f).

It is said (AA.i.145) that immediately after Rāhula's ordination the Buddha preached to him constantly (abhinhovādavasena) many suttas for his guidance. Rāhula himself was eager to receive instruction from the Buddha and his teachers and would rise early in the morning and take a handful of sand, saying: "May I have today as many words of counsel from my teachers as there are here grains of sand!" The monks constantly spoke of Rāhula's amenability, and one day the Buddha, aware of the subject of their talk, went amongst them and related the Tipallatthamiga Jātaka (J.i.160ff ) and the Tittira Jātaka (J.iii.64ff ) to show them that in past births, too, Rāhula had been known for his obedience. When Rāhula was seven years old, the Buddha preached to him the Ambalatthika Rāhulovāda Sutta (q.v.) as a warning that he should never lie, even in fun. Rāhula used to accompany the Buddha on his begging rounds. Sometimes he would accompany Sāriputta on his begging rounds. He was present when Sāriputta went to his (Sāriputta's) mother's house, where he was roundly abused by her for having left her. DhA.iv.164f).

Rāhula noticed that he harboured carnal thoughts fascinated by his own physical beauty and that of his father, the Buddha preached to him, at the age of eighteen, the Mahā Rāhulovāda Sutta (q.v.). Two other suttas, also called Rāhulovāda, one included in the Samyutta and the other in the Anguttara (see below), formed the topics for Rāhula's meditation (Vipassanā). To these Suttas Buddhaghosa (MA.i.635) adds the Sāmanera, or Kumārapañhā, and proceeds to enumerate the different purposes which the Buddha had in view in preaching these suttas; see also AA.ii.547. SNA.i.340 says, about the Rāhula Sutta (q.v.), that the Buddha constantly preached it to Rāhula. See also the Rāhula Samyutta.

Later, the Buddha, knowing that Rāhula's mind was ripe for final attainment, went with him alone to Andhavana, and preached to him the Cūla Rāhulovāda Sutta. At the end of the discourse, Rāhula became an arahant, together with one hundred thousand crores of listening devas. SA.iii.26 says these devas were among those who, in the time of Padumuttara Buddha, had heard Rāhula's wish to be born as the son of a future Buddha. They were subsequently born in various deva worlds, but on this day they all assembled at Andhavana in order to be present at the fulfilment of Rāhula’s wish. This scene was one of the incidents sculptured in the Relic Chamber of the Mahā Thūpa, as was also the ordination of Rāhula. Mhv.xxxi.81, 83.

Afterwards, in the assembly of monks, the Buddha declared Rāhula foremost among those of his disciples who were anxious for training (sikkhākāmānam). A.i.24; the Vinaya (iii.16) gives a story illustrating Rāhula's extreme conscientiousness in the observance of rules. He arrived one evening at Kosambī, when the Buddha was staying there in the Badarikārāma. Rāhula was told there of a new rule which had been laid down to the effect that no novice should sleep under the same roof as a fully ordained monk. Unable to find any resting place which did not violate this rule, Rāhula spent the night in the Buddha's jakes. When the Buddha discovered him there the next morning, he modified the rule. This incident and Rāhula's keenness in observing rules are described again in greater detail at J.i.161f. There the Buddha is said to have found fault with Sāriputta for his neglect of Rāhula (see also Sp.iv.744). On another occasion, finding no place in which to sleep because monks who had arrived late had taken his sleeping place, Rāhula spent the night in the open, in front of the Buddha's cell. Māra, seeing him there, assumed the form of a huge elephant and trumpeted loudly, hoping to frighten him. But the plot failed. This was eight years after Rāhula had attained arahantship (DhA.iv.69f.).

In the time of Padumuttara Buddha, both Rāhula and Ratthapāla were rich householders of Hamsavatī, who, realizing the vanity of riches, gave all away to the poor. One day they entertained two ascetics of great power. The ascetic to whom Rāhula ministered was in the habit of visiting the abode of the Nāga king, Pathavindhara, and had been impressed by its magnificence. Therefore, in returning thanks to Rāhula for his hospitality, he wished that his host might resemble Pathavindhara. Rāhula remembered this, and after death he was born in the Nāga world as Pathavindhara, his friend being born as Sakka. He was, however, dissatisfied with his lot, and one day when, with Virūpakkha, he was on a visit to Sakka, Sakka recognized him, and finding out that he was dissatisfied, suggested to him a remedy. Pathavindhara invited the Buddha to his abode. The Buddha, attended by Sumana and one hundred thousand arahants, came and was entertained by him. In the company of monks was Uparevata, the Buddha's son, seated next to him, and Pathavindhara was so fascinated by him that he could not take his eyes off him. Discovering who he was, Pathavindhara expressed a wish that he, too, might be born as the son of a future Buddha. Later, in the time of Kassapa Buddha, Rāhula was born as Pathavindhara, the eldest son of King Kiki, later becoming his viceroy. His seven sisters built seven residences for the Buddha, and, at their suggestion, Pathavindhara built five hundred residences for the monks. The story of the past as given here is taken from AA.i.141ff.; part of it is given in MA.ii.722 under Ratthapāla, but the account differs in details. There the Nāga world is called Bhumindhara, and the Nāga king, Pālita. SNA.i.341 differs again and calls the king Sankha. See also ThagA.ii.30 on Ratthapāla, where no mention is made of Rāhula. The Apadāna (i. 60f.) gives a different version altogether. There Rāhula gave Padumuttara Buddha a carpet (santhara), as a result of which, twenty one kappas ago, he was born as a khattiya named Vimala, in Renuvatī. There he lived in a palace, Sudassana, specially built for him by Vissakamma.

Four verses uttered by Rāhula are included in the Theragāthā (vs.295 98; Mil.413 contains several other stanzas attributed to Rāhula).

It is said that the news of Rāhula’s birth was brought to the Bodhisatta when he was enjoying himself in his pleasances on the banks of the royal pond after being decked by Vissakamma. As soon as the news was announced, he made up his mind to renounce the world without delay, for he saw, in the birth of a son, a new bond attaching him to household life ("Rāhulajāto, bandhanam jātam"   the word rāhula meaning bond). J.i.60; DhA.i.70. The Ap. Commentary, however, derives Rāhula from Rāhu; just as Rāhu obstructs the moon, so would the child be as obstruction to the Bodhisatta's Renunciation.

According to the Dīgha and Samyutta Commentaries (DA.ii.549; SA.iii.172), Rāhula predeceased the Buddha and even Sāriputta, and the place of his death is given as Tāvatimsa. For twelve years he never lay on a bed. (DA.iii.736).

In numerous Jātakas, Rāhula is mentioned as having been the Bodhisatta's son -  e.g., in the Uraga, Kapi (No. 250), Kumbhakāra, Khandahāla, Culla Sutasoma, Daddara, Bandhanāgāra, Makkata, Makhadeva, Mahājanaka, Mahāsudassana, Vidhurapandita, Vessantara, Sīhakotthuka and Sonaka. He was also Yaññadatta, son of Mandavya (Sāriputta) and the young tortoise in the Mahāukkusa. The Apadāna (ii.551) says that in many births Uppalavannā and Rāhula were born of the same parents (ekasmim sambhave) and had similar tendencies (samānacchandamānasā).

Rāhula was known to his friends as Rāhulabhadda (Rāhula, the Lucky). He himself says (Thag. vs. 295f ) that he deserved the title because he was twice blest in being the son of the Buddha and an arahant himself. Mention is often made in the books (DhA.i.124; MA.i.537; Mil.410 attributes this statement to Sāriputta; SNA.i.202 expands it to include others) that, though Rāhula was his own son, the Buddha showed as much love for Devadatta, Angulimāla and Dhanapāla as he did for Rāhula.

Asoka built a thūpa in honour of Rāhula, to be specially worshipped by novices. Beal, Records i. 180, 181.

1. Rāhula Thera

Người con trai duy nhất của Đức Phật Gotama. Ngài sinh ra vào ngày cha ngài xuất gia (Ji60; AA.i.82, v.v.; so sánh với Ji62). Khi Đức Phật đến thăm Kapilavatthu lần đầu tiên sau khi Giác ngộ và nhận lời mời của Suddhodana, mẹ của Rāhula (Rāhulamātā) đã gửi cậu bé đến gặp Đức Phật để xin thừa kế (dāyajja). Đức Phật không trả lời, và sau khi ăn xong, ngài rời khỏi cung điện. Rāhula đi theo ông, lặp lại lời yêu cầu của mình cho đến khi cuối cùng Đức Phật yêu cầu Sāriputta truyền giới cho ngài. (Theo SNA.i.340, Moggallāna đã dạy cho ông kammavācā; xem thêm J.ii.393). Khi vua Suddhodana nghe được chuyện này, ông đã phản đối Đức Phật và cầu xin một điều ước rằng trong tương lai, không một đứa trẻ nào được xuất gia nếu không có sự đồng ý của cha mẹ, và Đức Phật đã đồng ý (Vin.i.82f.; câu chuyện về sự cải đạo của Rāhula cũng được ghi lại ở DhA.i.98f).

Kinh điển kể lại (AA.i.145) rằng ngay sau khi Rāhula thọ giới, Đức Phật đã liên tục thuyết giảng cho ngài (abhinhovādavasena) nhiều bài kinh để hướng dẫn. Bản thân Rāhula cũng khao khát được Đức Phật và các bậc thầy chỉ dạy, nên sáng sớm ngài dậy bốc một nắm cát và nói: "Mong sao hôm nay con được nghe bao nhiêu lời khuyên bảo của các bậc thầy bằng bấy nhiêu hạt cát ở đây!" Các vị tỳ kheo liên tục bàn tán về đức tính dễ bảo của Rāhula, và một ngày nọ, Đức Phật, biết được chủ đề cuộc trò chuyện, đã đến gặp họ và kể lại câu chuyện Tipallatthamiga Jātaka (Ji160ff) và Tittira Jātaka (J.iii.64ff) để chứng minh rằng trong nhiều kiếp trước, Rāhula cũng đã nổi tiếng là người biết vâng lời. Khi Rāhula lên bảy tuổi, Đức Phật đã thuyết giảng cho ngài bài kinh Ambalatthika Rāhulovāda Sutta (qv) để cảnh báo ngài rằng không bao giờ được nói dối, dù chỉ là đùa. Rāhula thường tháp tùng Đức Phật trong những chuyến khất thực. Đôi khi ngài cũng tháp tùng Xá Lợi Phất trong những chuyến khất thực. Ngài có mặt khi Xá Lợi Phất đến nhà mẹ của ngài (Xá Lợi Phất), nơi ngài bị bà mắng nhiếc thậm tệ vì đã bỏ rơi bà. (DhA.iv.164f).

Rāhula nhận thấy rằng ông nuôi dưỡng những suy nghĩ xác thịt bị mê hoặc bởi vẻ đẹp hình thể của chính mình và của cha mình, Đức Phật đã thuyết giảng cho ông, ở tuổi mười tám, Mahā Rāhulovāda Sutta (qv). Hai bài kinh khác, cũng được gọi là Rāhulovāda, một nằm trong Samyutta và bài kia nằm trong Anguttara (xem bên dưới), đã hình thành nên các chủ đề cho thiền định (Vipassanā) của Rāhula. Buddhaghosa (MA.i.635) thêm vào những bài kinh này Sāmanera, hay Kumārapañhā, và tiến hành liệt kê những mục đích khác nhau mà Đức Phật đã hướng tới khi thuyết giảng những bài kinh này; xem thêm AA.ii.547. SNA.i.340 nói, về Rāhula Sutta (qv), rằng Đức Phật liên tục thuyết giảng cho Rāhula. Xem thêm Rāhula Samyutta.

Sau đó, Đức Phật, biết rằng tâm trí của Rāhula đã chín muồi để đạt được chứng ngộ cuối cùng, đã đi một mình cùng ông đến Andhavana và thuyết giảng cho ông bài kinh Cūla Rāhulovāda Sutta. Sau khi bài giảng kết thúc, Rāhula đã trở thành một vị A-la-hán, cùng với một trăm ngàn crore chư thiên đang lắng nghe. SA.iii.26 nói rằng những vị chư thiên này nằm trong số những người, vào thời Đức Phật Padumuttara, đã nghe được ước nguyện của Rāhula được tái sinh làm con trai của một vị Phật tương lai. Sau đó, họ đã tái sinh vào nhiều thế giới chư thiên khác nhau, nhưng vào ngày này, tất cả họ đều tụ họp tại Andhavana để có mặt khi ước nguyện của Rāhula được thành tựu. Cảnh này là một trong những sự kiện được khắc trong Phòng Xá Lợi của Đại Bảo Tháp, cũng như lễ xuất gia của Rāhula. Mhv.xxxi.81, 83.

Sau đó, trong hội chúng các nhà sư, Đức Phật tuyên bố Rāhula là người đứng đầu trong số những đệ tử của Ngài, những người khao khát được rèn luyện (sikkhākāmānam). Ai24; Luật tạng (iii.16) kể một câu chuyện minh họa cho sự tận tâm cực độ của Rāhula trong việc tuân thủ các quy tắc. Một buổi tối nọ, Ngài đến Kosambi, khi Đức Phật đang ở tại Badarikārāma. Tại đó, Rāhula được nghe nói về một quy tắc mới đã được đặt ra rằng không một sa di nào được ngủ chung dưới một mái nhà với một nhà sư đã thọ cụ túc giới. Không tìm được nơi nghỉ ngơi nào không vi phạm quy tắc này, Rāhula đã ngủ qua đêm trong túp lều của Đức Phật. Khi Đức Phật phát hiện ra Ngài ở đó vào sáng hôm sau, Ngài đã sửa đổi quy tắc. Sự việc này và sự nhiệt tình của Rāhula trong việc tuân thủ các quy tắc được mô tả lại chi tiết hơn trong Ji161f. Ở đó, Đức Phật được cho là đã trách Xá Lợi Phất vì đã bỏ bê Ràhula (xem thêm Sp.iv.744). Một lần khác, vì không tìm được chỗ ngủ vì các tỳ kheo đến trễ đã chiếm mất chỗ ngủ của mình, Ràhula đã ngủ qua đêm ngoài trời, trước tịnh thất của Đức Phật. Ma Vương thấy ngài ở đó, liền hóa thành một con voi khổng lồ và rống lên thật to, hy vọng sẽ làm ngài sợ. Nhưng âm mưu này đã thất bại. Đó là tám năm sau khi Ràhula đắc quả A-la-hán (DhA.iv.69f.).

Vào thời Đức Phật Padumuttara, cả Rāhula và Ratthapāla đều là những gia chủ giàu có ở Hamsavatī, những người nhận ra sự phù phiếm của sự giàu có nên đã bố thí tất cả cho người nghèo. Một ngày nọ, họ tiếp đãi hai vị khổ hạnh có quyền lực lớn. Vị khổ hạnh mà Rāhula hầu hạ có thói quen đến thăm nơi ở của vua Nāga, Pathavindhara, và đã bị ấn tượng bởi sự tráng lệ của nó. Vì vậy, để đáp lại lòng hiếu khách của Rāhula, ông mong muốn rằng chủ nhà của mình có thể giống như Pathavindhara. Rāhula nhớ lại điều này, và sau khi chết, ông được tái sinh ở thế giới Nāga là Pathavindhara, bạn của ông được tái sinh là Sakka. Tuy nhiên, ông không hài lòng với số phận của mình, và một ngày nọ, khi cùng Virūpakkha đến thăm Sakka, Sakka nhận ra ông và thấy rằng ông không hài lòng, đã gợi ý cho ông một phương thuốc. Pathavindhara đã mời Đức Phật đến nơi ở của mình. Đức Phật, cùng với Sumana và một trăm ngàn vị A-la-hán, đã đến và được Ngài tiếp đãi. Trong đoàn tùy tùng của các nhà sư có Uparevata, con trai của Đức Phật, ngồi cạnh Ngài, và Pathavindhara bị Ngài mê hoặc đến nỗi không thể rời mắt khỏi Ngài. Khám phá ra Ngài là ai, Pathavindhara bày tỏ mong muốn rằng mình cũng có thể được tái sinh làm con trai của một vị Phật tương lai. Sau đó, vào thời Đức Phật Kassapa, Rāhula được sinh ra là Pathavindhara, con trai cả của Vua Kiki, sau này trở thành phó vương của ông. Bảy chị em gái của ông đã xây dựng bảy nơi ở cho Đức Phật, và theo đề nghị của họ, Pathavindhara đã xây dựng năm trăm nơi ở cho các nhà sư. Câu chuyện về quá khứ được đưa ra ở đây được lấy từ AA.i.141ff.; một phần của nó được đưa ra trong MA.ii.722 dưới Ratthapāla, nhưng bản tường thuật khác nhau về chi tiết. Ở đó, thế giới Nāga được gọi là Bhumindhara, và vua Nāga, Pālita. SNA.i.341 lại khác và gọi vua là Sankha. Xem thêm ThagA.ii.30 về Ratthapāla, trong đó không đề cập đến Rāhula. Apadāna (i. 60f.) lại đưa ra một phiên bản hoàn toàn khác. Ở đó, Rāhula đã dâng cho Đức Phật Padumuttara một tấm thảm (santhara), nhờ đó, hai mươi mốt kiếp trước, ngài tái sinh làm một khattiya tên là Vimala, ở Renuvatī. Ở đó, ngài sống trong một cung điện, Sudassana, được Vissakamma đặc biệt xây dựng cho ngài.

Bốn câu thơ do Rāhula đọc được đưa vào Theragāthā (câu 295 98; Mil.413 chứa một số khổ thơ khác được cho là của Rāhula).

Người ta nói rằng tin tức về sự ra đời của Rāhula được truyền đến Bồ Tát khi ngài đang tận hưởng niềm vui bên bờ ao hoàng gia sau khi được Vissakamma trang hoàng. Ngay khi tin tức được báo, ngài quyết định từ bỏ thế gian ngay lập tức, bởi vì ngài thấy, trong sự ra đời của một đứa con trai, một ràng buộc mới gắn chặt ngài với cuộc sống gia đình ("Rāhulajāto, bandhanam jātam", từ rāhula có nghĩa là ràng buộc). Ji60; DhA.i.70. Tuy nhiên, Chú giải Ap. lại lấy Rāhula từ Rāhu; cũng như Rāhu che khuất mặt trăng, đứa trẻ cũng sẽ là một trở ngại cho sự xuất gia của Bồ Tát.

Theo Chú Giải Trường Bộ và Tương Ưng Bộ (DA.ii.549; SA.iii.172), Rāhula viên tịch trước Đức Phật và cả Xá Lợi Phất, và nơi ngài viên tịch được ghi là Tāvatimsa. Trong mười hai năm, ngài không bao giờ nằm ​​trên giường. (DA.iii.736).

Trong nhiều Jātakas, Rāhula được đề cập là con trai của Bồ Tát - ví dụ, trong Uraga, Kapi (số 250), Kumbhakāra, Khandahāla, Culla Sutasoma, Daddara, Bandhanāgāra, Makkata, Makhadeva, Mahājanaka, Mahāsudassana, Vidhurapandita, Vessantara, Sīhakotthuka và Sonaka. Ông cũng là Yaññadatta, con trai của Mandavya (Sāriputta) và chú rùa con ở Mahāukkusa. Apadāna (ii.551) nói rằng trong nhiều lần sinh ra Uppalavannā và Rāhula được sinh ra từ cùng một cha mẹ (ekasmim sambhave) và có khuynh hướng tương tự (samānacchandamānasā).

Rāhula được bạn bè gọi là Rāhulabhadda (Rāhula, người may mắn). Chính ngài nói (Thag. vs. 295f) rằng ngài xứng đáng với danh hiệu này vì ngài được hưởng hai ân huệ khi là con trai của Đức Phật và bản thân ngài cũng là một vị A-la-hán. Các kinh sách thường đề cập đến câu nói này (DhA.i.124; MA.i.537; Mil.410) cho rằng câu nói này của Sāriputta; SNA.i.202 mở rộng thêm những câu khác) rằng, mặc dù Rāhula là con ruột của ngài, Đức Phật vẫn dành tình thương cho Devadatta, Angulimāla và Dhanapāla nhiều như Ngài đã dành cho Rāhula.

Asoka đã xây dựng một bảo tháp để tôn vinh Rāhula, để các sa di đặc biệt thờ phụng. Beal, Ghi chép i. 180, 181.

I.Giới thiệu chung

La-hầu-la (tiếng PhạnRāhulatiếng Trung: 羅睺羅 nghĩa là Phú Chướng, nghĩa là "sự chướng ngại") là một trong thập đại đệ tử của đức Phật (mật hạnh đệ nhất). Ông cũng là người con duy nhất của Thái Tử Tất-đạt-đa (siddhārtha). Còn mẹ của La-hầu-la là công nương Da-du-đà-la (yaśodharā). La-hầu-la được sinh ra khoảng khi thái tử Tất-đạt-đa lúc ấy đã 29 tuổi, quyết định rời bỏ gia đình, xuất gia tu hành và đi tìm chân lý đích thật, tuy nhiên sau này có thể thấy chính Đức Phật là người đích thân dạy dỗ con trai mình trên con đường đạt đạo. Nhờ vậy La-hầu-la đã sớm giác ngộ khi mới ngoài 20 tuổi[1]. La-hầu-la được tôn giả Xá-lợi-phất (sśāriputra) đưa vào Tăng-già từ lúc chín tuổi và mất trước Phật, có lẽ khi chưa đến 50 tuổi[2][3] (khoảng năm 560 TCN). Trong Phật giáo Bắc Tông thì La Hầu La chính là một vị La hán trong Thập Bát La hán (18 vị La hán) mà ông chính là La hán Trầm Tư thường được tạc tượng với hình tượng là một vị tăng dung mạo tuấn tú, tay chống cằm suy tư.

II.Thông tin tổng quát

  1.Tên gọi

  2.Thông tin cá nhân

  1. Năm sinh năm mất
  2. Cha mẹ , họ hàng
  3. Giới tính
  4. Quê quán

   3.Lần đầu gặp Phật

   4.Thời gian xuất gia

   5.Vai trò

   6.Chứng đắc

 

III.Thông tin chi tiết

    1.Cuộc đời

    2.Câu chuyện tiền thân

    3.Các kiếp tương lai

IV.Xuất hiện các bài kinh

       1.Nikaya

       2.A Hàm

       3.Khác

V.Các dòng thông tin

1. Phật giáo Đại Thừa

2. Phật giáo nguyên thủy

3. Kim Cương Thừa

4. Khác

VI.Những vấn đề tranh cãi

VII.Khác

.

Mười Tông Phái Phật Giáo Ở Trung

THẬP ĐẠI ĐỆ TỬ PHẬT
Thích Minh Tuệ
Sàigòn 1991- Pl 2535
 

Tôn Giả La Hầu La
Rahula – Mật Hạnh Đệ Nhất

Tục ngữ Việt Nam có câu: “Con vua thì được làm vua, con sãi giữ chùa thì quét lá đa”. Câu tục ngữ con vua quan bao giờ cũng được che chở và tiếp tục chức tước, còn dân thì cha truyền con nối cày sâu cuốc bẩm, còn mang ý nghĩa nói lên tính huyết thống, di truyền mà ít ai nghĩ đến từ ý nghĩa đó, tục ngữ Việt Nam còn có thêm một câu tương tự: “Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh”. Tục ngữ Pháp gọi là: “Cha như thế nào con như thế ấy” (Tel père, tel fils). Bởi thế với xã hội chúng ta có thể thiết lập công bằng trên bình diện quyền lợi vật chất, còn huyết thống di truyền thì chúng ta khó có thể san bằng được, nếu con người không chịu cấy giống, tạo được khí hậu đồng đều giữa các miền.

Dù không có pháp chế chính thức, người Nhật đã âm thầm lai giống cho nên ngày nay dân Nhật có tầm vóc cao, hết gọi là Nhật lùn, ngoài vấn đề Nhật có một đời sống vật chất cao, đầy đủ chất dinh dưỡng. Từ đó thực tế cho thấy vấn đề huyết thống di truyền rất là quan trọng đối với con người. Ngày xưa ở Ấn Độ Thái Tử Tất Đạt Đa vốn sanh từ dòng Sát Đế Lợi, được thừa hưởng huyết thống thông minh tài trí, lại nhờ bối cảnh xã hội thúc đẩy, Thái Tử Tất Đạt Đa vượt trội lên để trở thành Phật Thích Ca đấng Pháp Vương Vô Thượng. Về sau La Hầu La dù có nghịch ngợm hay đùa cợt, nhưng đã nhờ sức tiếp huyết thống của Phật Thích Ca nên đã thẳng bước tiến trên đường đạo nghiệp, trở thành một đại đệ tử Đệ Nhất Mật Hạnh.

La Hầu La Thời Niên Thiếu

Là cháu đích tôn của vua Tịnh Phạn và là cháu ngoại của vua Thiện Giác, La Hầu La (Rahula)rất được cưng chiều sống hạnh phúc trong thời thơ ấu. Thái Tử Tất Đạt Đa không những chỉ bỏ lạc thú mà còn khước từ luôn cả ngôi báu, bởi thế trong tương lai người kế vị vua Tịnh Phạn chắc chắn là La Hầu La. Đó cũng là lý do La Hầu La được trìu mến trong hoàng cung. Vả lại La Hầu La là niềm vui duy nhất của Da Du Đà La, nên bà rất mực yêu thương và nuông chiều. 

Sau ba năm thành đạo, Đức Phật mới trở về thành Ca Tỳ La Vệ thăm Phụ vương, Di mẫu, Da Du Đà La và La Hầu La. Toàn dân nô nức đón chào ngày trở về của Thái Tử Tất Đạt Đa nay đã trở thành Phật Thích Ca, Vua Tịnh phạn cũng đích thân đi đón. Da Du Đà La và La Hầu La không đi, chỉ lên lầu ngó trông. La Hầu La lúc nào cũng bên mẹ, nên mãi chưa được thấy phụ thân. Khi Đức Phật cùng Xá Lợi Phất và Mục Kiền Liên đến cung của Da Du Đà La, La Hầu La mới biết phụ thân. Nhưng với trí thông minh sẳn có dù chỉ 10 tuổi, La Hầu La liền nghĩ Phật chẳng còn là phụ thân riêng của La Hầu La mà là một bậc đại từ phụ của tất cả chúng sanh, với tính thơ ngây La Hầu La thường đòi được ở chung với Phật. Mỗi khi gặp Phật, La Hầu La lại đòi Phật cho gia tài. Một hôm sau khi từ rừng Ni Câu Đà vào đến hoàng cung , Đức Phật nói với Xá Lợi Phất:

· Chú bé La Hầu La cứ đòi xin ta gia tài, ta không cho thứ tài sản mong manh của cuộc đời, ta không muốn La Hầu La thừa kế ngôi báu, chỉ muốn cậu bé xuất gia cầu đạo giải thoát. Do đó ta muốn Xá Lợi Phất hướng dẫn La Hầu La xuất gia. Với huyết thống Phật chủng sẳn có, vâng lời Tôn giả Xá Lợi Phất, La Hầu La xuất gia làm vị Sa di đầu tiên trong giáo đoàn, tháp tùng các vương tôn theo Phật về Tinh Xá Trúc Lâm, tiến tu đạo nghiệp nối tiếp dòng thánh, trở thành vị Mật Hạnh Đệ Nhất. 

Đạo Nghiệp La Hầu La

Sa Di nghịch ngợm

Dù đã thọ giới Sa di nhưng còn trẻ tuổi, La Hầu La chưa ý thức rõ hết tầm quan trọng của con đường mới và cũng chưa đủ kiến thức để lãnh hội chánh pháp. Trong tăng đoàn La Hầu La giống như một cái máy, các bậc trưởng thượng bảo sao nghe vậy, chẳng biết trách nhiệm của một sa di phải làm những gì? Khi Xá Lợi Phất nhận thêm chú bé Quân Đầu vào làm Sa di, La Hầu La bắt đầu có bạn và thường bày các trò chơi nghịch ngợm, dối gạt người khác. Lúc ở rừng Ôn Tuyền, ngoài thành Vương Xá, có nhiều quan quyền, trưởng giả, cư sĩ đến hỏi nơi Đức Phật đang thuyết giáo để viếng thăm, La Hầu La thường trêu chọc bằng cách chỉ không trúng chỗ.

Nếu Phật ở Tinh Xá Trúc Lâm, La Hầu La bảo ở Kỳ Xà Quật, ngược lại nếu Phật ở Kỳ Xà Quật, La Hầu La chỉ ở Trúc Lâm, hai nơi này cách nhau đến những 5 dặm. Nhiều người không bằng lòng cách trêu chọc của La Hầu La, nhưng La Hầu La vừa là Sa di, vừa là con Phật lại thuộc dòng họ quyền quý, nên không ai dám chỉ trích hoặc trách cứ. Chuyện nghịch ngợm dối gạt để mua vui lâu ngày cũng đến tai Phật. Phật không vui chút nào, vì đã là một Sa di mà tập khí vương giả, tính ý lại chưa tẩy trừ được, Đức Phật đích thân đến vườn Ôn tuyền khiển trách La Hầu La.

Phật Răn Dạy La Hầu La

Khi nghe tin Phật đến, La Hầu La vội vàng ra nghinh đón. Thấy Đức Phật rất oai nghiêm từ xa mới đến, La Hầu La đem nước đến để Phật rửa chân. Rửa xong, Phật chỉ nước trong chậu hỏi La Hầu La:

· Này La Hầu La! Nước này có thể uống được không? 

· Bạch Thế Tôn! Không thể uống. 

· Tại sao? 

· Vì nước đã ô uế. 

· Này La Hầu La! Ông cũng giống như thứ nước đó. Thời gian xuất gia làm Sa di khá dài, gần 10 năm nhưng với lề thói xấu xa, ông chưa dứt được.Nước ô uế không uống được, thân tâm những người còn ô uế các tập khí có khác gì đâu? Hình thức xuất gia mà thân, khẩu, ý còn trần tục tất không thể thăng hoa. Người rời bỏ thế tục phải giữ lòng thanh tịnh, hành vi cử chỉ nhẹ nhàng, nói năng ngọt ngào, lựa lời mà nói. Xuất gia mà không trừ bỏ ba độc uế, chẳng khác gì nước dơ, nước không sạch người ta sẽ đem đổ, con người mang nhiều tật xấu ắt sẽ sa đọa tương lai đen tối. 

Nói xong, Đức Phật bảo La Hầu La mang chậu đi đổ nước dơ rồi mang chậu về, khi trở lại Phật hỏi:

· Này La Hầu La! Chậu này có đựng thức ăn được không? 

· Thưa không. 

· Tại sao? 

· Vì vết dơ bám đầy chậu. 

· Này La Hầu La! Chậu dơ không đựng thức ăn được, thân dơ cũng thế thôi. Ông chỉ là một hình đồng Sa di mà thân, khẩu, ý không đồng, không tu tập giới, định, huệ, tâm không trong sạch, lời nói bông đùa nghịch ngợm, thân dính đầy cấu uế, mất hết oai nghi, như thế khác gì nước uế, chậu dơ. Chậu dùng không được thì giữ lại làm gì? 

· Nói vừa dứt lời, Phật lấy chân đá nhẹ vào chậu khiến chậu vỡ đôi, Người lại hỏi tiếp: 

· Này La Hầu La! Ngươi có tiếc cái chậu không? 

· Thưa không. 

· Tại sao? 

· Vì chậu dơ, có gì phải tiếc! 

· Này La Hầu La! Vì chậu dơ ngươi không tiếc khi nó vỡ. Giống như mọi người không thương kính ngươi, vì ngươi còn nhiều lầm lỗi, kể cả việc nói để mà chơi. Mang danh xuất gia, ăn nói không được thật thà, oai nghi thiếu chững chạc, phỉnh gạt người khác, ai mà thương mến ngươi được? 

Nói xong Phật còn đem chuyện xưa để răn dạy thêm. Xưa kia có một ông vua chuẩn bị đầy đủ cho con voi lâm trận, mình mặc áo giáp, ngà nối tên nhọn,túi giắt kiếm báu… Khi lâm trận voi sử dụng đủ các bộ phận của cơ thể, như hai chân trước, hai chân sau, đầu, tai, ngà, đuôi, nhưng không dùng cái vòi, luôn luôn co lại dấu kín. Nếu không bảo vệ cái vòi thì bị tên bắn, liền bị toi mạng. Đức Phật khuyên La Hầu La cần cẩn thận lời nói, giống như con voi bảo vệ cái vòi, mở miệng nói dối dù nói chơi huệ mạng của người sẽ mất. Con voi ra trận mà không biết bảo vệ cái vòi thì chẳng còn biết sợ gì hết. Con người không cẩn thận, cân nhắc lời nói để cứ nói lừa, nói dối sẽ không có tàm quý và không có một việc xấu xa nào mà không làm. Bởi thế con người hãy ráng giữ miệng giữ mồm. Nghe Đức Phật răn dạy, La Hầu La tỉnh ngộ phát nguyện sửa đổi oai nghi, bỏ lời dối gạt, âm thầm vắng vẻ tu luyện mật hạnh.

Tu hạnh nhẫn nhục

Tuy La Hầu La đã phát nguyện giữ gìn giới luật, cẩn thận lời nói tiến tu mật hạnh, Đức Phật vẫn bảo Tôn giả Xá Lợi Phất luôn luôn kềm chế La Hầu La bằng những công tác hằng ngày. Theo lời Phật, Xá Lợi Phất giao việc quét dọn sân vườn cho La Hầu La. Một hôm sau khi thực hiện xong công tác hằng ngày, La Hầu La vào giảng đường nghe Phật thuyết pháp mãi đến tối mới trở về phòng. La Hầu La thấy một khách tăng đã dọn y bát của La Hầu La ra ngoài để lấy phòng nằm ngủ, theo sự hướng dẫn của vị quản lý. Vì đã nguyện kín tiếng lặng hơi theo pháp mật hạnh, La Hầu La đành ôm y bát ra sân ngồi. Thình lình trời đổ mưa xối xả, La Hầu La lại ôm y bát vào nhà xí.

Cũng vì trời mưa nước ngập hang, một con rắn tìm nơi lánh nạn, bò vào nhà xí. Vì trời tối La Hầu La ngồi bất động không thấy rắn, trong cơn nước ngập rắn bò kiếm chỗ khôn ráo nên cũng không biết có người trong nhà xí. Ngay tối hôm đó có người báo cho Phật hay La Hầu La bị một khách tăng chiếm phòng và có thể La Hầu La ẩn mưa trong nhà xí, Phật liền đi tìm La Hầu La. Khi rọi đèn vào nhà xí, Phật thấy La Hầu La ngồi bó gối ở một góc, con rắn khoanh tròn ở một góc. Vì có ánh sáng rắn nằm bất động, còn La Hầu La được Phật gọi ra và dẫn vào Tinh Xá. Sáng hôm sau, Phật tập họp tăng đoàn ban hành quy chế, Sa di có thể ở chung phòng với Tỳ kheo.

Từ đó La Hầu La được ở chung phòng với Xá Lợi Phất, hai thầy trò sát cánh nhau. Một hôm hai thầy trò đi khất thực, vì kính Tỳ kheo hơn Sa di, các đàn việt đem vật ngon cúng cho Tỳ kheo, còn Sa di La Hầu La nhận những vật thực ít chất dinh dưỡng như xác mè, rau đậu… Tuy đã phát nguyện nhẫn nhịn, tịnh hóa thân tâm, các tập khí bị dồn nén lâu ngày, giờ có thời cơ trỗi dậy. Với ý nghĩ tuổi đang lớn, cần được dinh dưỡng khi khất thực về vẻ mặt La Hầu La lộ nét u buồn, Phật hỏi lý do La Hầu La trình lại sự cố. Phật dạy La Hầu La nên kính lão, vả lại đi tu đâu có cần miếng ăn, ăn để sống chứ đâu phải sống để ăn.

Đức Phật khuyên La Hầu La nên chú trọng đến hạnh tu, không nên quá quan tam đến ăn uống, thức ăn chỉ là thuốc trị bệnh đói.Tuy nhiên, Phật cũng bảo Ngài Xá Lợi Phất nên chăm sóc đến sức khỏe của tuổi trẻ bằng cách lưu tâm đến sự ăn uống cho đủ chất dinh dưỡng. Một hôm khác hai thầy trò vào thành Vương Xá khất thực, trên đường đi chẳng may hai thầy trò gặp một chàng du đãng. Hắn ta chận đường, chửi bới lấy cát bỏ vào bình bát của Xá Lợi Phất, rồi vác gậy đánh La Hầu la túi bụi rồi bỏ đi. Vì sức yếu không chống trả nổi, đầu bị chảy máu. Lại cũng do tập khí bị dồn nén chưa dứt sạch, mặt La Hầu La tức giận bừng bừng và ôm dầu khóc thê thảm. Xá Lợi Phất từ tốn khuyến giáo:

· Này La Hầu La! Tuổi đã 18,19 sắp được thọ cụ túc giới, ngươi hãy quyết tâm nhổ sạch tập khí 3 độc, bằng mật hạnh nhẫn nhục, kẻ hành giả không nên oán cừu thù hận, hãy đem đức tính từ bi thương yêu tất cả chúng sanh, ở đời khen, chê, vinh, nhục là điều không đáng cho người tu hành lưu tâm. Điều đáng cho hành giả ghi nhớ là ở thế gian, sức mạnh nhẫn nhục có thể thắng tất cả sức mạnh khác, dù lớn lao đến đâu. 

Vừa khuyên giải, Tôn giả vừa băng bó vết thương cho La Hầu La. Khi về đến Tinh Xá, Tôn giả trình lên Đức Phật sự tình vừa mới xảy ra trên đường hai thầy trò đi khất thực. Phật dạy La Hầu La:

· Này La Hầu La! Nhẫn nhục là hạnh vô cùng cao quý, muốn thấy Phật, thuận pháp, gần tăng ông hãy tu hạnh nhẫn nhục. Người biết nhẫn nhục tâm hồn sẽ thư thái, an ổn, diệt trừ được các tai họa, trí tuệ phát sinh, trí tuệ là kiếm báu chặt đứt gốc rễ vô minh, tham ái, ngã chấp. Người có trí tuệ dù có chung đụng với thế lực vẫn không bị ô nhiễm. Nhẫn nhục là điều kiện làm tăng thượng duyên, tuyên dương chánh pháp, là tư lương để giải thoát khỏi sinh tử luân hồi. Để khai thị thêm, giúp La Hầu La có đủ điều kiện tiến tu và chứng thánh, Phật lại khuyến hóa tiếp: 

· Này La Hầu La! Để nối tiếp dòng thánh không phụ các ân ngươi hãy nhìn thẳng vào thực tại của muôn vật, ngươi có thấy vật nào đứng yên không? Tất cả năng động trong sinh diệt, diệt sinh, ngươi cần đem trí tuệ soi suốt tính vô thường, vô ngã của vạn vật kể cả thân tâm của ông, có suốt rõ như thế tâm mới không dính mắc vào bất cứ một thứ gì để tu niệm, giữ 8 vạn oai nghi và ba ngàn tế hạnh, hầu sớm được giải thoát. Ngươi không thể trì trệ trên con đường triển khai Phật chủng. Nghe Đức Phật cảnh tỉnh, La Hầu La liền tỉnh ngộ, dành mọi thời gian, chuyên tâm tu luyện oai nghi tế hạnh. Cuối cùng La Hầu La trở thành bậc đệ nhất về mật hạnh, được Phật khen ngợi và khuyên trang trải tâm tư đồng thể khắp mọi loài đưa chúng sanh qua bờ giải thoát. 

Tiếp nhận Tinh Xá

Tuổi còn trẻ ít tham gia sinh hoạt của tăng đoàn, chỉ vâng lời Phật chuyên tu oai nghi tế hạnh, lúc 20 tuổi La Hầu La chứng Thánh và được nhiều người kính trọng, vì thế La Hầu La được tín chúng cúng dường nhiều nhất. Một hôm Đức Phật ở Ca Tỳ La Vệ thuyết pháp, có một trưởng giả đến xin quy y Phật nhưng lại rất hưũ duyên với La Hầu La. Sau ngày quy y vì cùng một quê hương Ca Tỳ La Vệ, Ông truởng giả cúng dường cho La Hầu La đủ các thứ cần dùng. Sẳn có tài sản trưởng giả xây cất một tinh xá, dâng cúng cho La Hầu La. Tinh Xá khang trang rộng rãi nên La Hầu La dọn về thường trú ở đó.

Trên đường đi thuyết pháp các Tỳ kheo cũng thường ghé lại Tinh xá của La Hầu La. Vì thế Tinh Xá lúc nào cũng đông khách ra vào. Vì nghĩ Tinh xá do mình cúng nên mình có trách nhiệm quản lý, Trưởng giả rất siêng năng lui tới Tinh xá bàn bạc với La Hầu La việc này, việc nọ, đôi lúc ông còn lấn cả quyền hạn của trụ trì La Hầu La. Là một người tu hạnh nhẫn nhục luôn im lặng truớc mọi hành động của vị trưởng giả, và cũng vì chưa nghe Phật chế giới tiếp nhận và quản lý Tinh xá như thế nào nên trong dịp trở về Trúc Lâm, La Hầu La thỉnh Phật ý kiến. Đức Phật dạy rằng:

· Trong giáo pháp của ta việc của tăng đoàn, hàng tín chúng không được can dự vào, phòng ốc, tinh xá của tăng đoàn cư sĩ Phật tử không có quyền quản lý. Dù bất cứ vật gì kể cả Tinh xá, sau khi đã dâng cúng quyền sở hữu thuộc về chư tăng. 

Nghe Phật giải thích rõ ràng, La Hầu La về trình bày với ông trưởng giả. Đã không thông hiểu Phật pháp lại ỷ đã bỏ tài sản ra xây dựng, đương nhiên ông có quyền quản lý. Do đó trước kính trọng cúng dường cho La Hầu La bao nhiêu, bây giờ trưởng giả lại oán thù La Hầu La bấy nhiêu, xem La Hầu La là người chiếm đoạt tài sản. Một hôm La Hầu La có việc phải vào thành Xá Vệ, đúng lúc trưởng giả viếng thăm Tinh xá, vì tâm bất bằng có sẵn lại thấy Tinh xá vắng vẻ, trưởng giả vội vàng đem Tinh xá cúng dường cho một vị Tỳ kheo khác. Khi xong việc trở về, thấy tinh xá có người đến ở, với tâm không vụ lợi tranh chấp, xả bỏ tất cả, La Hầu La ôm y bát trở về Tinh xá Kỳ Hoàn. Thấy lạ Đức Phật hỏi lý do, La Hầu La trình bày với Phật, Tinh xá đã bị trưởng giả thu hồi và đem cúng dường cho một vị Tỳ kheo khác. Đức Phật nghĩ, người không hiểu Phật pháp mà đi làm phật sự thật là một điều khó, sau đó Phật triệu tập tăng đoàn và dạy:

· Những vật đã đem bố thí cho người, tín thí đem tặng lại cho các ông, các ông không được tiếp nhận. Nói thế không phải ta thiên vị, bênh vực quyền lợi cho La Hầu La, phép tắc trong giáo đoàn phải được quy định rõ để tránh các rắc rối về sau. 

La Hầu La Nhập Niết Bàn

Về sự đản sinh và niết bàn của La Hầu La có hai truyền thuyết: Một thuyết cho rằng La Hầu La ra đời năm Thái tử Tất Đạt Đa 19 tuổi, thuyết khác cho rằng La Hầu La chào đời năm Thái Tử Tất Đạt Đa 25 tuổi. Về năm Niết Bàn của La Hầu La cũng có hai truyền thuyết. Một thuyết nói La Hầu La Niết bàn trước Phật vài năm, thuyết khác ghi khi Phật Niết Bàn La Hầu La còn quỳ bên Phật. Theo truyền ký Da Du Đà La cùng tuổi với Phật, nhưng niết bàn năm 78 tuổi như thế là trước Phật 2 năm. Còn La Hầu La niết bàn không quá 50 tuổi trước cả Phật và Da Du Đà La.

Nhận Thức và Kết Luận

Trong hàng Thánh chúng, La Hầu La là vị tu chứng trẻ nhất, lúc mới 20 tuổi. Đúng là mê nhất kiếp ngộ nhất thời, vừa vâng lời Phật bỏ tính ham chơi của tuổi trẻ, tu chẳng bao lâu La Hầu La liền chứng thánh vị. Lúc còn là chú tiểu và cả lúc đã thọ sa di, La Hầu La biểu thị tính hồn nhiên, thơ ngây, nghịch ngợm của tuổi trẻ ngày xưa. Nếu đem so với thế hệ tuổi trẻ ngày nay, chúng không còn ngây thơ hồn nhiên như thế hệ tuổi trẻ của cha anh. Chúng ta không nên méo mó, phải thẳng thắn thừa nhận rằng, trong hiện tại con em chúng ta đang thiếu hướng dẫn, nạn phá phách, xì ke, ma túy nghiện ngập đang lan tràn trong giới trẻ. Gia đình, học đường cần tìm biện pháp chấn chỉnh, đưa tuổi trẻ vào nề nếp. Chúng ta không thể ham lo đời sống kinh tế rồi bỏ quên tuổi trẻ, thế hệ mai sau của tổ quốc. Do đó chúng ta hãy noi gương Đức Phật và Tôn giả Xá Lợi Phất đi sâu sát rèn luyện tuổi trẻ sớm nên người tốt trong xã hội.

Trên đây là nói về mặt chung của xã hội, còn mặt riêng trong giới tăng ni trẻ, chúng ta phải noi gương La Hầu La về mặt giới đức tu trì. Trong tuổi trẻ La Hầu La có đùa nghịch nhưng là đứa trẻ nghịch hồn nhiên, trong trắng, không bê tha ô nhiễm… Bởi thế sau khi nghe giáo huấn của Phật và Tôn Giả Xá Lợi Phất, La Hầu La đã dễ dàng loại trừ những trò chơi trêu chọc nghịch ngợm và gia công trau dồi oai nghi tế hạnh, để chứng thánh quả. Các tăng ni trẻ nên khép mình trong khuôn khổ nhà chùa, tam thường bất túc, tu trì giới, định, tuệ để trở thành một tăng sĩ thật tài, có đức hữu ích cho giáo hội, cho dân tộc.

Có học có tu, có thực tài, có đức hạnh, vị thể của chúng ta trong giáo đoàn và ngoài xã hội mới vững, mới lâu dài. Người xưa có nói: “Hữu hoạn bất tài, hà hoạn vô vị” (chỉ sợ không tài, lo gì không có địa vị). Đối với cuộc đời, người có tài đức nếu vì một lý do nào đó không thành công thì cũng thành nhân”. Riêng tu sĩ vấn đề tiến tu đạo nghiệp là chính. Tôn giả La Hầu La nhờ âm thầm bỏ công rèn luyện oai nghi tế hạnh nên đã trở thành vị Mật Hạnh Đệ Nhất ngay lúc tuổi còn trẻ. Trong công tác của giáo đoàn, dù không có những hoạt động sôi nổi như Xá Lợi Phất, Mục Kiền Liên, Phú Lâu Na, Ca Chiên Diên… nhưng đã chứng Thánh quả A La Hán, Mật Hạnh đệ nhất, La Hầu La đã có vị thế lâu dài trong hàng Thánh chúng Thập đại đệ tử của Đức Phật.

II. Phim hoạt hình – Tôn giả La Hầu La

 

Servers Status

Server Load 1

Server Load 2

Server Load 3

Live Statistics
43
Packages
65
Dropped
18
Invalid

File Transfers

  • TPSReport.docx
  • Latest_photos.zip
  • Annual Revenue.pdf
  • Analytics_GrowthReport.xls

Tasks in Progress

  • Wash the car
    Rejected
    Written by Bob
  • Task with hover dropdown menu
    By Johnny
    NEW
  • Badge on the right task
    This task has show on hover actions!
    Latest Task
  • Go grocery shopping
    A short description ...
  • Development Task
    Finish React ToDo List App
    69

Urgent Notifications

All Hands Meeting

Yet another one, at 15:00 PM

Build the production release
NEW

Something not important
+

This dot has an info state